Nguyễn Nhạc (
chữ Hán: 阮岳;
1743 –
1793) hay còn gọi là
Nguyễn Văn Nhạc, là vị hoàng đế sáng lập ra
Nhà Tây Sơn, ở ngôi hoàng đế từ năm 1778 đến năm 1788, xưng là
Thái Đức Đế. Từ năm 1789 – 1793, ông từ bỏ đế hiệu để nhường ngôi hoàng đế cho em trai là hoàng đế
Quang Trung, còn ông tự hạ tước hiệu của mình xuống thành
Tây Sơn vương.Nguyễn Văn Nhạc và hai người em trai của ông, được biết với tên gọi Anh em Tây Sơn, là những lãnh đạo của cuộc
khởi nghĩa Tây Sơn đã chấm dứt
cuộc nội chiến kéo dài giữa hai tập đoàn phong kiến
Trịnh ở phía Bắc và
Nguyễn ở phía Nam, lật đổ hai tập đoàn này cùng
Nhà Hậu Lê.Song ông không có ý muốn thống nhất đất nước khi đã tiêu diệt Chúa Trịnh ở phía bắc mà lên ngôi hoàng đế khi đất nước chưa thống nhất. Về sau, ông đã bị lu mờ trước người đã tiếp tục lãnh đạo phong trào Tây Sơn trong công cuộc thống nhất đất nước đó chính là em trai ông,
Nguyễn Huệ. Quyền lực của em trai Nguyễn Huệ ngày càng vượt hơn anh, ông đành chấp nhận giao lại quyền lãnh đạo cho em trai là Nguyễn Huệ, còn ông chỉ xưng là
Tây Sơn vương, lui về ở tại
thành Quy Nhơn. Năm
1793, ông bị các tướng của vua cháu
Quang Toản nhân cơ hội đã chiếm lấy thành Quy Nhơn, ông uất ức mà chết.